Ô nhiễm nước có thể gây ra những hậu quả nghiêm trọng đối với thực vật, động vật nói riêng và thậm chí cả hệ sinh thái nói chung. Các tác động cụ thể khác nhau tùy thuộc vào chất ô nhiễm nào xâm nhập vào môi trường. Ô nhiễm nước gây ra sự bùng nổ sự phát triển của thực vật mới bằng cách cung cấp các chất dinh dưỡng và thức ăn cần thiết. Ngoài ra, nó có thể gây hại hoặc giết chết thực vật bằng cách thay đổi điều kiện trồng trọt, chẳng hạn như tăng hoặc giảm độ chua của môi trường.
Ô nhiễm nước
Phân bón
Cây phải lấy chất dinh dưỡng từ môi trường xung quanh để phát triển. Đặc biệt là nito và photpho khuyến khích sự phát triển vì nó là công cụ trong quá trình quang hợp. Đây là lý do tại sao chúng là thành phần phổ biến trong phân bón thực vật. Khi dòng chảy nông nghiệp làm ô nhiễm nguồn nước với phân bón giàu nito và photpho, các vùng nước giàu dinh dưỡng thường thấy các bông hoa phát triển. Nhưng đôi lúc sự phát triển quá nhiều có thể gây hại, như khi tảo giống thực vật nở hoa trong vùng nước ô nhiễm và tạo ra các vùng chết thiếu oxy. Một giải pháp là trồng các trang trại trồng rong biển ở những khu vực có nhiều nước thải từ trang trại. Rong biển có thể hấp thụ các chất dinh dưỡng dư thừa và được thu hoạch để tiêu thụ.
Mảnh vỡ trôi nổi
Các mảnh vụn biển là rác thải tích tụ trong đại dương. Các mảnh vụn nhựa tích tụ tại hoặc gần bề mặt nước sẽ cản trở ánh sáng mặt trời chiếu tới các cây bên dưới, nhất là Thực vật dựa vào năng lượng từ ánh sáng mặt trời để thúc đẩy quá trình quang hợp và tạo ra các phân tử thức ăn glucose. Bằng cách ngăn chặn ánh sáng mặt trời, các mảnh vụn của biển ngăn thực vật tạo ra glucose ở công suất tối đa, điều này làm cản trở sự phát triển của chúng.
Mưa axit
Ô nhiễm nước làm thay đổi mức độ pH xung quanh của cây, chẳng hạn như mưa axit, có thể gây hại hoặc giết chết cây. Mưa axit hình thành do khí lưu huỳnh đioxit và nito đioxit, được thải ra từ các nguồn tự nhiên và nhân tạo. Chúng bao gồm hoạt động núi lửa và đốt nhiên liệu hóa thạch. Các hợp chất này tương tác với các hóa chất thông thường trong khí quyển, bao gồm hydro và oxy, để tạo thành axit sulfuric và nitric trong không khí. Các axit này trở lại trái đất thông qua kết tủa, chẳng hạn như mưa hoặc tuyết. Một khi mưa axit đến mặt đất, nó chảy vào các đường nước mang các hợp chất axit của nó vào các vùng nước. Mưa axit tích tụ trong môi trường nước làm giảm nồng độ pH của nước, giết chết các loài thực vật không thể sống trong điều kiện axit hơn này.
Độc tính thực vật
Khi các chất ô nhiễm hóa học tích tụ trong môi trường thủy sinh hoặc trên cạn, thực vật có thể hấp thụ các hóa chất này qua rễ của chúng. Độc tính thực vật xảy ra khi các hóa chất độc hại gây ngộ độc cho cây trồng. Các dấu hiệu của nhiễm độc thực vật bao gồm phát triển kém, cây con chết và các đốm chết trên lá. Ví dụ, ngộ độc thủy ngân – mà nhiều người liên quan đến cá – cũng có thể ảnh hưởng đến thực vật thủy sinh, do các hợp chất thủy ngân tích tụ trong rễ và thân cây. Điều này bắt đầu một chuỗi tích lũy sinh học khi động vật ăn thức ăn bị ô nhiễm và mức độ thủy ngân ngày càng tăng hoạt động theo cách của chúng trong chuỗi thức ăn.
Đặc biệt: Ô nhiễm nguồn nước từ các nhà máy, cơ sở sản xuất khi chưa qua bộ lọc nước mà thải ra. Gây ô nhiễm trầm trọng tới hệ sinh thái của trái đất, con người, động thực vật!